啥事的拼音怎么写 - 是什么意思,的拼音怎么写,怎么读

来源:趣味经验馆 1.06W
1.是什么意思,的拼音怎么写,怎么读

是shì

啥事的拼音怎么写 是什么意思,的拼音怎么写,怎么读

1. 表示解释或分类:他~工人。《阿Q正传》的作者~鲁迅。

2. 表示存在:满身~汗。

3. 表示承认所说的,再转入正意,含有“虽然”的意思:诗~好诗,就是太长了。

4. 表示适合:来的~时候。

5. 表示任何:凡~。~活儿他都肯干。

6. 用于问句:他~走了吗?

7. 加重语气,有“的确”、“实在”的意思:天气~冷。

8. 对,合理,与“非”相对:~非。他说的~。实事求~。

9. 认为对:~古非今。各行其~。深~其言。

10. 表示应承或同意(单说一个“是”字):~,我就去。

11. 这,此:~日。~可忍,孰不可忍。比比皆~。

12. 助词,把行为对象提前表示只这样做:惟你~问。惟利~图。

13. 姓。

真实,实在:~确。~当(dàng )。~情。~真。~证。

箭靶的中心:中(zhòng )~。有~放矢。众矢之~。目~(要达到的目标、境地)。

de

1. 用在词或词组后表明形容词性:美丽~。

2. 代替所指的人或物:唱歌~。

3. 表示所属的关系的词:他~衣服。

4. 助词,用在句末,表示肯定的语气,常与“是”相应:这句话是很对~。

5. 副词尾,同“地2”。

2.事拼音怎么写

时候的拼音:[shí hòu]时:声母sh,韵母i,声调:二声候:声母h,韵母ou,声调:四声释义:指季节;节候;事情、过程或情况经过的时间。

汉字笔画:时:竖、横折、横、横、横、竖钩、点。候:撇、竖、竖、横折、横、撇、横、横、撇、捺。

扩展资料一、时 shí释义:1、时间(对空间而言):时空观念。2、时代;时候:古时。

3、时间单位。4、指规定的时间:按时上班。

5、季节:四时如春。6、现在的;当时的:时事。

7、时俗;时尚:入时。8、副词。

时常:时有错误。9、有时候:时阴时晴。

10、时机:不误农时。词性:形容词、副词、代词、动词二、候 hòu释义:1、等待:你稍候一会儿,他马上就来。

2、问候;问好:致候。3、时节:时候。

4、古代五天为一候,现在气象学上仍沿用:候温。5、情况:征候。

词性:名词、动词。

3.“什”字怎么读啊.一共有几个读音

“什”一共有两个读音,分别是[ shí ] [ shén ] 。

什[shí]

1. 十(多用于分数或倍数) :什百(十倍和百)。

2. 各种的,各样的 :什锦

什[shén]

〔什么〕a.代词,表示疑问,如“什么人?”

拓展资料:

1、器什[ qì shí ]

指家常日用器具。

2、匪什[ fěi shí ]

无篇什。 谓没有写作才能。

3、什器[ shí qì ]

指人们在日常生活中使用的各种器具。 古称任器

4、车什[ chē shí ]

战车兵卒。

5、裁什[ cái shí ]

谓写作诗文。

4.拼音音节是啥,怎么写

拼音音节是汉语的独特构成,是指拼读音节的过程,就是按照普通话音节的构成规律,把声母、韵母连续拼合并而成为一个音节。

拼音音节多用于在查字典时用。音节应该不包括声调,使用音序查字法时音节是不带声调的。

拼音音节索引‘计398个’ a ai an ang ao ba bai ban bang bao bei ben beng bi bian biao bie bin bing bo bu ca cai can cang cao ce cen ceng cha chai chan chang chao che chen cheng chong chou chu chua chuai chuan chuang chui chun chuo cong cou cu cuan cui cun cuo da dai dan dang dao de dei deng di dian diao die ding diu dong dou du duan dui dun duo e ei en eng er fa fan fang fei fen feng fo fou fu ga gai gan gang gao ge gei gen geng gong gou gu gua guai guan guang gui gun guo ha hai han hang hao he hei hen heng hong hou hu hua huai huan huang hui hun huo ji jia jian jiang jiao jie jin jing jiong jiu ju juan jue jun ka kai kan kang kao ke ken keng kong kou ku kua kuai kuan kuang kui kun kuo la lai lan lang lao le lei leng li lia lian liang liao lie lin ling liu long lou lu lü luan lüe lun luo ma mai man mang mao me mei men meng mi mian miao mie min ming miu mo mou mu na nai nan nang nao ne nei nen neng ni nian niang niao nie nin ning niu nong nou nu nü nuan nüe nuo o ou pa pai pan pang pao pei pen peng pi pian piao pie pin ping po pou pu qi qia qian qiang qiao qie qin qing qiong qiu qu quan que qun ran rang rao re ren reng ri rong rou ru ruan rui run ruo sa sai san sang sao se sen seng sha shai shan shang shao she shei shen sheng shou shu shua shuai shuan shuang shui shun shuo song sou su suan sui sun suo ta tai tan tang tao te teng ti tian tiao tie ting tong tou tu tuan tui tun tuo wa wai wan wang wei wen weng wo wu xi xia xian xiang xiao xie xin xing xiong xiu xu xuan xue xun ya yan yang yao ye yi yin ying yong you yu yuan yue yun za zai zan zang zao ze zei zen zeng zha zhai zhan zhang zhao zhe zhei zhen zheng zhong zhou zhu zhua zhuai zhuan zhuang zhui zhun zhuo zong zou zu zuan zui zun zuo 扩展资料 拼音和音节的区别 拼音,可以指声母,也可以指韵母,甚至可以指声调,也包括音节。 而音节往往是声韵调三者的组合。

具体意思如下:拼音[ pīn yīn ] 把两个或两个以上的音素结合起来成为一个复合的音。音节[ yīn jié ] 由一个或几个音素组成的语言单位,其中包含一个比较响亮的中心。

一般来说,一个汉字是一个音节。参考资料来源:百度百科-拼音音节。

热门标签